|
Một lời xin trước lời từ biệt
|
|
Nhớ đến các anh chị:
của Hội Nhà Báo Tự Do,
của Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới,
và những anh chị em đang bị bắt bớ,
đang bị cầm tù vì nỗ lực tự do.
Thôi nín đi em
đừng khóc nữa
hãy thôi những giọt nước mắt đang ứa ra từ tiềm thức
những tiếng nấc đang bật ra từ đồng vọng
khóc cho những ngôn lời đang bị cầm tù
không được cất cánh cùng mùi hoa sữa
giao hoan với bầu trời nước non
Chúng ta đang bốn chân bước trên đoạn đường
có vòng người vây quanh
họ cùng chuyển động
nhẩy múa
đeo trên mình những hiến pháp long lanh
công lý bệ thần và lưỡi gươm công chính
bên kiệu hoa lưu ly
Ta cùng níu nhau đi
Có những khi
họ rải cơm
phun rượu
vãi tiền
xịt parfum
thơm nức lòng xã hội
chẳng còn mấy ai nhận ra mình là ai
trước những tượng đài
Ở chốn này
thiên đàng nhếch nhác
lề đường bị lấn chiếm
lòng người bị tạc đẽo
O² bị bóp nghẹt
chỉ còn lại stickstoff
với loài hoa loa kèn leo trên những cột đèn
và những cụm hoa mọc dại núp dưới bờ tường
trước gió phong
Trong giờ phút lâm ly
em hãy cho anh nói
một lời xin
trước khi ta nói lời từ biệt.
---------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Đinh Phương đã đăng trên Tiền Vệ
|