|
mặc niệm
|
|
chông chênh này
chông chênh
qua ngang chiều ngón tay vàng khói
guốc bạc màu lốc cốc gõ thềm chiều
tóc ngả
nghiêng vai tuổi thiên di
ngồi lại bên chiều
hồn khuất nẻo sầu vô lượng
bấp bênh tiếng khua mòn chân bước
guốc mộc long đong
tóc xoả vai, vai gầy lạnh tuổi xanh
đỡ khôn xiết dòng thu mềm rũ bóng
lưu hương cũ vướng hờ trên môi mọng
phấn hường son cũ lấp chông chênh
mắt kẻ rèm sâu thẳm, thẳm những giọt sương rớt ngược xuống hư không
da xuân thì hằn nếp
gấp gáp thêm
tuổi đời sống vội
chiều rải điệu du hoan
phủ dụ
lòng mềm như thác lượn
cánh chim chiều không cánh hải âu
biển mùa này sóng cuộn về đâu
núi có mờ sương
lạnh đến mịt mùng
rừng có đủ lá khô đốt hết khôn cùng
mặc niệm ta bằng chính ta
linh hồn hiện hữu
chân mây chiều thả khói
--------------
Bấm vào đầy để đọc những tác phẩm của Chiêu Anh Nguyễn đã đăng trên Tiền Vệ
|