|
Trong căn phòng cát trắng | Từ bông hoa đã lụi tàn | Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau | Khâm liệm
|
|
(Ảnh: Bích Huyền)
Trong căn phòng cát trắng
mến gửi Pháp Hoan
Trong căn phòng cát trắng / mặt hồ tĩnh lặng nhìn một chiếc lá rơi
một con sóc nâu chuyền cành trên đồi thông tu viện Bát Nhã...
Trong căn phòng cát trắng
ngọn đèn dầu soi từng chuyển động của chiếc bóng
đêm tối của giấc ngủ nghìn năm
cỏ sương mọc từ những ngón tay gió
hoa bằng lăng nở tím mộng
những khu chợ hẻo lánh
mặt trăng soi dấu chân tu sĩ
dòng sông chảy qua cây cầu đá...
Trong căn phòng cát trắng
bầy hoang thú kêu gào nỗi đau dị dạng
khi một con tim đập cánh bay trong mùa đông
những cây khô nở mạch trên đất
mây
huyền âm...
Trong căn phòng cát trắng
mắt trầm buồn
cánh tường vi rung rinh những tia nắng ngói
trên đá vôi
thi thể ngồi buồn
những ngôi mộ vừa đắp
buổi bình minh
tuyết đẫm trên khe suối
những con chim diệc xếp cánh trên biển xanh
Trong căn phòng cát trắng
những con thuyền lá bơi tự do
trên ngực một bông hồng đỏ
cái cây trồng trong chậu tâm linh
mầm non
những cổ cò nảy hạt
Trong căn phòng cát trắng
những âm thanh
mọc lên như một thứ lửa của rừng lá kim
Trong căn phòng cát trắng
giấc mộng chảy miên man
cho người muốn biết những ẩn ngữ
trong bao nhiêu cuốn sách đã cháy...
tro thiền
Từ bông hoa đã lụi tàn Bông hoa nở trên bức tường bị bỏ hoang
Buổi sáng những con ong bay đến để lấy mật
Buổi trưa cơn gió mang phấn hương để gieo vào không trung
Buổi chiều từng cánh hoa rơi trước khi ánh sáng mặt trời lụi tắt
Buổi tối những giọt sương lạnh ấp lấy bọc non đang tựu thành hạt
Vượt qua thời khắc giao mùa
Những dòng suối chảy trên hoa
Những vì sao sáng trên hoa
Những chồi non nhú lên từ hoa
Bóng tối lùi dần bình minh ló dạng
Từ một bông hoa đã lụi tàn
Bức tường đầy những bông hoa mới nở
Ở một bức tường hoang khác
Những khu rừng đang tái sinh
Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau Tôi hút thuốc cùng cơn gió Thành Đô
Im lặng
Lặng im
Khinh bạc
Bạc trắng mấy sợi khói ẩm mùi sự sống.
Óng. Ánh.
Mùi âm đạo khai sinh cỏ, hoa, nước mưa. Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau.
Mẹ tôi giàu có. Tài sản những là những đứa con. Tiếng khóc. Tiếng cười. Bữa cơm lưng nửa ngậm ngùi.
Dành phần ngon ngọt cho con.
Buổi tối
Tôi ngồi nhìn mây bay
Nhìn qua bệnh viện
Những đứa con gái nhảy qua cửa sổ
Bệnh phụ khoa
Tôi chiêm nghiệm ra nhiều thứ.
Buổi tối
Leng keng
Chuông mưa
Tiếng hát từ một tia chớp
Hốt nhiên
Đốn ngộ
Cái chết.
Khâm liệm Gió thoảng, ôi, lạnh cửa, lạnh nhà
Này bà không khí, đeo tang, cánh cò giữa gò đất, một cảnh nước lũ
Đêm hỏng gót chân
Hắn bay lên
Trên bụi tre làng
Những chùm bông ma
Mộng du
Cánh cửa bật chốt
Mấy con đốm bỏ đi nơi khác
Những con dơi mặt người...
Đêm rựng nước mưa
Mấy ngôi nhà dưới chân núi
Những nấm mồ mới đắp chiều hoang
Một em bé trong hình hài con chim sâu
Nó kêu trong hốc cây buồn bã
Này bà không khí
Lửa tha ma réo gọi hương trầm
Những đêm mộng du
Gió thoảng trên bàn thờ
Con chim sâu
Lơ lửng một cái xác trên bụi tre làng
Mộng du
Những cánh mối rơi lả tả
Hắn mặc áo giáp vàng mã
Của một bà lão vừa đốt trước cỗ quan tài.
-------------
Đã đăng:
Ngày sẽ lạnh dần / Bóng mây trôi qua khỏi núi / Nốt nhạc giọt sương / Năm ngón tay gầy ruỗng. // Một người ngủ vùi mười năm trong ác mộng / Bỗng một đêm ngồi dậy bên ánh đèn... | Áo mẹ lấm những giọt mưa / Tháng bảy giấc ngủ buổi trưa không tròn. // Hạt mầm nảy giữa đồng hoang / Chiều nhen bếp lửa đầu non bập bùng...
... Thiên thần của tôi không còn yêu thiên đường / Nàng vứt đôi cánh xuống địa ngục / Khu vườn của tôi mọc đầy cỏ ma / Những cọng cỏ ma ngôn từ trên một linh giác trắng... | Không có mưa không có nắng / Chỉ có bầy chim trắng bay gần một ngôi mộ xanh / Chỉ có ngọn đèn sáng trên ly hương / Và một giọt nước tròn rớt từ lỗ đen / Nơi hai con kiến ôm nhau dưới một ngọn đồi...
|