thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
sắp xếp | *** | ôi những giới hạn của lòng ta
 
 
 
Hoàng Ngọc Biên: Attics
tranh digital – 11.05.2012
 
 

sắp xếp

 
ta ra đời
với một tờ khai sinh để trắng
lão thượng đế đặt chai rượu vơi hơn phân nửa
xuống bàn
tay này đưa lên quệt ngang miệng
tay kia dụi điếu thuốc xuống cái gạt tàn
xi xô phán bằng tiếng tây bồi dễ hiểu:
... ta cho con tự chọn ngày tháng
còn năm sinh ta lỡ ấn định từ lâu
ông vuốt chòm râu bạc mỉm cười tinh quái hân hoan
tiện thể ta nói luôn để con khỏi phải băn khoăn:
từ hôm qua
ta vui tay đã đưa con vào danh sách
những kẻ khổ đau
ưu tiên một dành cho
con em gia đình liều mạng...
 
slc – 2004
 
 

* * *

 
thế kỷ dù sao cũng chỉ mới bắt đầu...
 
già trẻ lớn bé
chúng ta ai nấy đều đã chứng kiến
đã đặt chân lên
những tình thế dông bão của cuộc đời
đã phải nuốt hết
những nọc độc của con người
ôm nỗi đau đêm ngày
như ôm trái nổ
 
giữa những móng vuốt của bầy thú tạp ăn
lũ cướp cạn giở trò tụng kinh gõ mõ
chúng ta không phải không nhìn ra
qua các cửa kính sáng đèn
bọn ăn thịt người ngang nhiên ăn thịt người
bọn hốt bạc ngang nhiên bao che nhau hốt bạc
bọn có súng tụ năm tụ bảy bàn chuyện nã súng vào
      những kẻ tay không
 
nhưng chúng ta cũng không phải không nhìn ra
như thế nào ngôi nhà đã che chở chúng ta
 
như thế nào những bàn tay rướm đỏ
từ những đường gân mạch máu non trẻ
ngày đêm cố nắn nót cho ra hình những trái tim
       (những bàn tay anh em) còn cố nhấc lên
       để giúp những người khốn khó qua đường
 
thôi thì cứ nhẹ đi những lời nguyền rủa
và châm thêm vào chút ngọn lửa
cho củi bếp quê nhà
 
san jose – 2010
 
 

ôi những giới hạn của lòng ta

 
nhiều lần
ta phải mở lòng cho chính mình
cánh cửa sổ lâu ngày không khép lại
cũng chẳng mở ra
ta phải dùng sức già giật mạnh
tiếng những đinh ốc rít lên nghe xót xa như vọng về
            từ ký ức
như tiếng những trang giấy xé vụn
vứt vào giỏ rác bên xó nhà
 
nhiều lần
ta đã phải lật tung lòng mình
ruột gan đem phơi đầy trên những nhánh cây khô
mùa bão loạn
cơn gió ác thổi qua
tưởng chỉ lung lay những đuôi nheo xanh đỏ
làm sao có thể nghĩ ra
giữa không gian lá cỏ
nó muốn đập tan cả hình ảnh quê nhà
 
irvine - 2012
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021