thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
“Cám ơn Thượng đế”
 
Này con người đòi hỏi kia,
ngươi còn muốn gì hơn?
Ngươi muốn làm người, ta đã cho làm người.
Muốn không phải ở yên một chỗ,
ta đã cho đi đây đi đó.
 
Ngươi muốn làm đàn ông để không làm khổ những người đàn ông?
Ta đã cho ngươi thêm một cái mũi dài để nâng niu.
Muốn sinh đầu năm cho dễ nhớ: ngươi ra đời vào tháng Chạp ta.
Muốn gì được nấy – ngươi ngày càng đổ đốn.
 
Thời còn trẻ, ta nghĩ ngươi sợ mang vẻ ngớ ngẩn của thanh niên,
nên đã gắn cho ngươi bộ râu để tăng vẻ già.
Tuổi về chiều soi gương, ngươi bàng hoàng trước da khô,
ta cho ngươi nhức mỏi tay chân mình mẩy
để dễ quên đi cái tróc vảy mỗi ngày.
Ngươi còn muốn gì hơn?
 
Mấy lần đi cấp cứu, sớm muộn ta đều đã
thu xếp cho ngươi yên ổn trở về nhà.
Lại lên xe đưa vợ đi chợ mua hoa...
 
Alexander Đại đế, Jesus Christ, ai nấy đều khăn gói ra đi
ở cái tuổi ngươi đã vượt qua.
Ngươi sống lâu hơn Janis Joplin, lâu hơn cả Jimi Hendrix,
Ngươi sống lâu hơn Hàn Mặc Tử, hơn John Lennon, Joseph Brodsky,
lâu hơn Arthur Rimbaud, John F. Kennedy
lâu hơn cả anh Trỗi –
ngươi vẫn thấy chưa đủ?
 
Ngươi thiếu chuyện giễu cợt: từ ngày ngươi ra đời
ta đã đồng thời khẩn trương cho xuất hiện bao nhiêu con người
múa may trước mặt để làm trò vui
Ngươi thiếu chuyện chê bai:
ta đã giúp hình thành bao nhiêu tổ chức, đảng phái –
ngươi còn muốn gì hơn?
 
Ngươi muốn chuyện cụ thể?
Thì đây năm ba chuyện cụ thể không chối cãi vào đâu:
Mười mấy ngày nữa (ngươi chưa chết đâu) ngươi sáu mươi tám tuổi tây.
Chẳng phải là chuyện hãnh diện, nhưng – cụ thể – ngươi chắc chắn
sống lâu hơn bất cứ người lính nào nằm xuống
trong những cuộc chiến tranh đã qua.
Chẳng phải ngươi may mắn?
Năm 1958 có dịp đi qua Nhà thủy tạ trên hồ hơn ba tuần lễ
sau Đêm Thánh vô cùng
ta nhìn thấy ngươi say đắm nhìn cô bạn gái nâng cốc
mừng ngày sinh thứ hai mươi.
Ngươi có biết, đánh nhau ở Việt Nam thời ấy, cả hai bên ta đã tước mất
bao nhiêu ngày vui như thế?
 
Này con người đòi hỏi kia,
không kể công với ngươi, nhưng
chẳng phải ta đang tiết kiệm cho xã hội ngươi đang sống
cái xa xỉ của hơn 2,100 lễ sinh nhật tuổi hai mươi
                                              chắc hẳn không chạy vào đâu –
nhờ đã có chiến tranh ở Iraq?
 
Chẳng cần rộng lượng, ngươi vẫn phải cám ơn ta...
 
San Jose 12.2005
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021