thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
UỐNG TRÀ SỚM MAI — những bài lục bát 1962-1996 còn lại
 
                        những tiếng thở Kiều của bà nội tôi
                        và âm nhạc đã làm nên những câu lục bát này
 
 
                        trong sương khói chỗ quê nhà
                        lấy câu lục bát uống trà sớm mai
 
 
châu xa phố lặng mịt mùng
không tuôn sợi đỏ khói rừng bay cao
ngàn mây đường xuống dạt dào
thì thôi bỏ dở mộng vào đường xe
 
 
*
 
 
này đây khói trắng xuống rừng
mây bay qua núi tưởng chừng đổ mưa
không nghe gió cũng đổi mùa
nước tuôn sỏi đá chạy đùa dưới khe
 
 
*
 
 
đường về buồn nặng xuống vai
hồn sao bỡ ngỡ nhớ loài rêu phong
vườn sau lá tỏa hơi nồng
cỏ say rã mục gió đồng gọi tên
 
 
*
 
 
rừng thưa rũ bóng lá vàng
vai đầy củi mục từ ngàn xuống thôn
cỏ khô suốt dọc đường mòn
chân lê tủi nhục bước dồn ngõ đêm
 
 
*
 
 
buồn tôi lắng xuống ga này
thềm hoang trở lại chỉ đầy thương đau
qua khung cửa nắng đổ vào
xe chiều thở khói lũy hào kín sương
 
 
*
 
 
lũng sâu nắng chạy đổ dồn
cây cao khổ nhục ngựa còm xuống khe
nước in một vũng trời hè
chim ngưng giọng hót suối về ngàn lau
 
 
*
 
 
tiễn đưa chỉ một lần này
hành trang để lại vai gầy rưng rưng
đường lên tối thẳm một vùng
có con chim nhỏ về rừng đơn ca
 
 
*
 
 
đau thương giấc ngủ buổi chiều
cồn xa gió vọng sáo diều về đây
mình tôi với điệu buồn này
thịt trơ giận dữ tay gầy xót xa
 
 
*
 
 
thu hồng khép kín ngoài hiên
đồng xa gọi nước khô miền hoang vu
nửa đêm nghe giọt sương mù
bến sông trắng cỏ thuyền ru nỗi buồn
 
 
*
 
 
biển xa dạt sóng vô bờ
thân cô trơ nỗi xóa mờ dấu đi
nhớ thương còn có nghĩa gì
đường vào khổ ải cố ghì đá xanh
 
 
*
 
 
nắng trưa phố chợ tiêu điều
hồi chuông hoảng hốt giục chiều lá rơi
nửa vòng tay thả bồi hồi
tưởng nghe bước chậm đổi dời sao đêm
 
 
*
 
 
vết đau nhỏ giọt xuống đường
tôi từ giả biệt gió sương trở về
khoảng không nhức mỏi ê chề
thu vào bệnh viện não nề ruột gan
 
 
*
 
 
bước em về tỉnh lẻ buồn
mưa chiều rơi xuống giữa hồn lạnh băng
tay trơ vẫy nhịp bàng hoàng
đường lên nức nở một hàng me xanh
 
 
*
 
 
chân xưa những bước tung hoành
nghe đêm nổi gió lá cành tỉnh thân
xe du điệu nhớ tần ngần
ngựa gầy tôi đã đếm lần cỏ hoang
 
 
*
 
 
mưa khuya trắng tỉnh lẻ hồn
vàng đêm rụng xuống cây dồn bóng cây
em đan nỗi nhớ tháng ngày
tuổi thơ rơi mất xác gầy mùa thu
 
 
*
 
 
nước đêm lên trắng một vùng
xa trông tiếp những bản rừng mồ côi
hoang vu về gọi hồn tôi
chờ sương mai xuống nghe lời biệt ly
 
 
*
 
 
xa đồi núi lũng rừng sâu
không trên gió đổ trời cao vút trời
mưa mùa hạ bỗng đơn côi
con chim đập cánh về chơi thiên đàng
 
 
*
 
 
ngựa đi từ buổi sa mù
máu tim băng lạnh rừng thu dậy buồn
với loài thảo mộc ngoài truông
chim khua động lá gió tuôn trở về
 
 
*
 
 
cuối đường trưa nắng vàng tuôn
lửa đồng bốc cháy cũng vương vấn sầu
lao tù dậy những vết đau
nghe trong hơi gió rủ nhau về trời
 
 
*
 
 
xa nhìn nước đã mênh mang
trời không bàng bạc gió hoang trở về
cát lầy nung nấu cơn mê
biển xanh sủi bọt con đê giận gờn
 
 
*
 
 
sóng trào biển động ngoài khơi
cát bay đá núi nước vơi suối nguồn
từ đông trời cũng đi luôn
mây hoài tối sẫm chim muông trốn về
 
 
*
 
 
bỗng nghe cơn sốt chạy dài
thịt xương nhức mỏi ôm hoài bóng đêm
cái đau nằm nghỉ trong tim
xác thân gửi lại thôi im tiếng buồn
 
 
*
 
 
tôi về đếm tuổi già tôi
đường xa thu gió nét môi khô vành
phấn trời áo rũ lá xanh
mắt nai bước chậm long lanh nỗi buồn
 
 
*
 
 
ngày xa giấc ngủ từ bi
ngựa rừng cỡi gió hoang đi một lần
buổi chiều đồng cỏ bâng khuâng
ngựa tung cát bụi đạp chân vào đời
 
 
*
 
 
trăng ngoài cửa sổ lùa sang
nghe trong tiếng động suối ngàn gọi ai
gió đêm lên gió lên hoài
bàn tay cầu nguyện đưa dài tiếng ru
 
 
*
 
 
chiều quay ý nghĩ hao mòn
xe mai về tỉnh tôi còn ở đây
phòng đêm đỏ trận cười gầy
ôi xanh xao những tháng ngày quê hương
 
 
*
 
 
nắng khô khốc gió bốn mùa
biển lấp lánh những hàng dừa vẫy tay
ngón xương lần đếm tháng ngày
đảo xa nhìn lại bóng mây chập chùng
 
 
*
 
 
phố khuya guốc gõ tiếng dồn
bài ca dài phỏng để hồn bâng khuâng
giấc mơ thấy đã trăm lần
có phải không đã đến gần hội vui
 
 
*
 
 
đường quanh co đến tận mây
lạnh căm đá núi rừng cây mịt mùng
ngước lên một khoảng lam hồng
ta trôi đi giữa vô cùng thời gian
 
 
*
 
 
lạnh rừng đốt lửa liên hoan
chuyền nhau chén rượu gian nan của người
đạn bom đội suốt một thời
nửa đường nghe tiếc cuộc đời đã qua
 
 
*
 
 
khuya trời trăng lạnh sao êm
kênh đào thái mỹ những đêm chong đèn
nỗi buồn không gọi được tên
mai về nhớ lại trở lên với người
 
 
*
 
 
tay đo cái nắng xuống gần
đất này đã thấm những lần máu ai
thấm xương thấm máu con người
cỏ cây có tiếc những thời vàng sao
 
 
*
 
 
đạp xe giữa phố đông người
tìm quanh quẩn một nụ cười thân quen
nắng in một góc vai mềm
một vùng tóc những đường viền trời mây
 
 
*
 
 
bọn ta năm bảy con người
áo quần thộng thệnh ghế ngồi ba chân
rượu ly tay chuyển ngàn lần
đứng một bên khỏi nợ nần cuộc vui
 
 
*
 
 
đảo xa cắt một đường dài
trở về thành phố nhớ hoài màu xanh
biển ơi xin cứ để dành
cho ta muôn vạn thác ghềnh hợp lưu
 
 
*
 
 
đạp xe ngược cống tây hồ
mưa mù tháng chạp trắng bờ bãi xa
thành quách nghiêng bóng cây già
xanh tường rêu phủ sân nhà quạnh hiu
 
 
*
 
 
thuyền trôi giữa một màu đen
sông êm riêng cõi trời lênh đênh buồn
thủy đăng lửa ngọn chập chùng
điệu ca huế đã ngàn trùng cánh chim
 
 
*
 
 
đèn đêm phố lạ bồi hồi
nhớ con hẻm nhỏ quán ngồi ghế khuya
bình minh những buổi đi về
ôm trong tim một lời thề vu vơ
 
 
*
 
 
đường xa tuyết trắng mịt mù
độc huyền xuống giọng điệu ru quê nhà
một mình với cái buồn ta
bổng trầm vọng cổ lời ca miệt vườn
 
 
*
 
 
dạo quanh quẩn ở diêm hồ
mặt trời rụng giữa hai bờ lau tươi
chôn dưới cỏ những tên người
bỗng nghe có tiếng cuộc đời gọi ta
 
 
*
 
 
mảnh trăng xa lạnh một trời
ruổi giong xa lộ nhớ lời huy miên
xứ xa vẫn có bạn hiền
xung phong một thuở những miền hoang vu
 
 
*
 
 
trở về phố bụi mù tung
cây xanh vườn hút sâu rung tiếng đàn
đốt hoài ngọn lửa gian nan
mai lên đường lại cưu mang nỗi buồn
 
 
*
 
 
mây viền núi núi viền mây
một đường ẻo lả bàn tay của trời
con người có những gì đây
chẳng qua sợi khói lam bay giữa đời
 
 
*
 
 
dạt bèo trôi nước mây trời
đi thêm những đoạn cuộc đời trao cho
ngựa lồng nóng một giấc mơ
mỗi ngày qua khép trang thơ của người
 
 
*
 
 
đường xa lộ nhạc văn cao
sông lô bát ngát tiếng gào quân ca
cung thương những khúc mượt mà
mênh mông một cõi chiều tà trương chi
 
 
*
 
 
hương xa còn lại tháng ngày
núi đồi tiếp những bóng mây chập chùng
cuộc đời bỗng thấy lạ lùng
đất trời có những ngàn trùng cách xa
 
 
*
 
 
người xa ta ta xa người
phần tư thế kỷ cuộc đời kể chi
sờn vai áo có nghĩa gì
vết đau cắt giữa chuyến đi ngược dòng
 
 
*
 
 
gió từ đâu thổi vào hồn
mùa đông rớt xuống nỗi buồn lạnh băng
núi xa tuyết phủ ngút ngàn
sân ngoài thoảng một tiếng đàn lẻ loi
 
 
*
 
 
lênh đênh trong cõi vô thường
bạn bè còn những đoạn đường rong chơi
diêm hồ trấn mỗi mình tôi
mây quàng cổ núi khói trời quạnh hiu
 
 
*
 
 
cầu chênh vênh nối hai bờ
bên xơ xác phố bên mờ mịt sương
lòng ta đó những con đường
tro tàn bếp lửa mùi hương quê nhà
 
 
*
 
 
chuyến đi qua đã mấy mùa
ga vàng sương khói người đưa tiễn người
mắt nhìn chỉ một lần thôi
giấu trên thềm đá những lời biệt ly
 
 
*
 
 
đường đi vào một hàng dương
vườn xanh kín gió mùi hương những ngày
núi đồi có tiếp với mây
có sông chia nhánh lá cây chia mùa
 
 
*
 
 
mưa trắng đậm nhớ đường dài
tay xương ôm mãi hình hài ảo hư
mê cung sương khói mịt mù
lạc đường vào một mùa thu phiêu bồng
 
 
*
 
 
nghe giao hưởng nhớ sài gòn
đường xưa hỏi lá có còn me bay
hoa sao quay rụng tháng ngày
hỏi trời có tím và mây có hồng
 
 
 
Trong Uống trà sớm mai — những bài lục bát 1962-1996 còn lại, thơ Hoàng Ngọc Biên, 32 trang, tranh bìa: “Dalat” - mực tàu của Đỗ Trung Quân, Nhà xuất bản Trình bầy, 1996.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021