thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
những câu thơ như gió rã rời
 

1.

 
như giấc mơ lăn theo triền dốc
những câu thơ như gió rã rời
những câu thơ như người có tội
với cuộc đời đau đớn ngọn roi
 
cũng chẳng có chuyện gì để hỏi
câu thơ đang mở cửa nhà mình
xanh tới mức mắt người như nắng
sợ hãi mơ hồ sợ hãi lặng thinh
 
điều cần thiết phải là biết sợ
nhưng câu thơ biết sợ lâu rồi
nhưng lâu rồi câu thơ biết sợ
nhưng rồi lâu câu sợ biết thơ...
 

2.

 
tại sao cứ nhìn thấy điều này thơ nói về điều khác
hay thơ không còn mắt để nhìn
hay nhàu nát đã thành ngơ ngác
thơ thật mềm trên trang báo bị mưa
nhiều nơi phố đã bắt đầu cúp điện
những hàng cây đổ gục tắc đường
bông hoa giấy giả vờ suy tưởng
cố thông minh hơn kẻ làm vườn
với chiếc kéo không xương
tỉa tót giam mình -> bốn bức tường tưởng tượng
 
tội nghiệp
không ai biết trái tim của chàng
thi sĩ đang vo tròn = nắm đấm
mưa ướt đẫm
một cái gì làm chàng khó thở
đám mây nằm bất động bãi đờm
 

3.

 
như mảnh vỡ thời đánh bom, tự sát
câu thơ đang bám chặt linh hồn
câu thơ đang trốn qua lỗ thủng
trôi ra sông như cá
bơi những ngày ngất lịm văn chương
 
một đêm
mỗi đêm
không giấc mơ nào đuổi kịp
những con cá hay quên vì tuổi quá già
cố bơi đi và chỉ trở về khi thơ thiêm thiếp
ngủ. Lấy chữ u như lấy ví da khỏi túi quần
và thế là thi sĩ âm u...
 
thơ ngất xỉu khi thi sĩ chỉ lo tỉa râu đội mũ bêrê
[tạo dáng]
diễn viên vào vai đang mang giày cao gót
ưỡn ẹo không nhìn xuống quầy vé
người ta phải chen nhau tìm chỗ đứng
nếu không muốn bị con chữ dìm xuống sông ngộp thở
ôi cái thời câu sợ biết thơ...
 
thơ ngất xỉu khi ngang qua cây cầu sập
còng lưng chảy máu mẹ nghèo
thơ ngất xỉu khi ngang qua hàng hàng núi đá
(ở đâu có núi đá ở đó có công trường
ở đâu có công trường ở đó có tai nạn)
và trẻ con nước mắt trong veo
 
thơ ngất xỉu vào đời vé số
trẻ con bay như lá ngã ba đường
những mầm non chạm thân mình bóng tối
ngọn đèn đường mắt ngơ ngác ăn sương
 
đừng hỏi
câu trả lời “chúng tôi đã làm tất cả...”
“chúng ta đã làm hết khả năng...”
câu trả lời trét bơ lên mặt
và mở cửa chiếc Camry đi mất
chỉ có thơ ngơ ngẩn xúm quanh
 

4.

 
sau đó lại mỉm cười
thơ trôi sông bài thơ bói cá
thử ngọt ngào
thử một lần tàn bạo [xem sao]
 
dòng sông không ngôn ngữ
thơ cởi hết áo quần và chìm tận đáy
đất nước những ngày rượu say
đang đo lại giấc mơ của mình và may thêm quần áo
trời bắt đầu lạnh
dù bầu trời vẫn xanh
xanh màu xanh nín hơi nghe ngóng
ly cocktail hy vọng
đội mũ bảo hiểm đi đường [ngã cũng không đau]
 
thơ bắt đầu ước ao
không phải chiếc đồng hồ mỗi ngày lên dây cót
đúng 6 giờ là reo
chào hai mắt phong lưu tro bụi
chào hai tai mỏi mệt rã rời
chào hai bàn tay trắng, trời ơi...
 
thơ mang gương mặt buồn của người nông dân bỏ quê ra phố
tấm gương của những ngày
ngoài hiên soi mặt mưa rơi
hãy thở đi, đừng đọc những câu thơ nhập cư phố thị
thơ ơi
câu thơ chết người
hay chết cười
đang lang thang trên phố
những quán nhậu vỉa hè mời vồn vã vài ly
cười buồn cười buồn thơ méo mặt xe đi
 
thơ ơi
bộ quần áo hết mốt giờ may thêm túi nhiều màu sắc
đa sắc đa âm
đa dâm hại thận
nói câu này quên mất câu kia
cả đời nói dối
nói dối cả đời
cả nước mắt cũng xa xăm đá cuội
chờ cơ hội
nhiều khi suýt hiểu mặt trời
hoàng hôn bóng tối
...
cuộc đời khôn nguôi
 

5.

 
cuộc đời khôn nguôi
...
hoàng hôn bóng tối
nhiều khi suýt hiểu mặt trời
chờ cơ hội
cả nước mắt cũng xa xăm đá cuội
rồi thôi
 
không còn đòi nói dối
không còn nói câu này quên mất câu kia
không còn những lời hứa nước bọt
sinh ra và tan đi trên dòng sông
chiếc bong bóng phập phồng mang cá...
 
2 mang đớn đau
tiếng thở dài ngày thơ nhìn thấy
không du du mây bay
đám mây đó ở đâu?
mà chẳng hề xuất hiện
hay giấc mơ không bao giờ có trong đời thực?
ú ớ u ơ
chảy máu đến khi kiệt sức
bất lực nhìn và nghe
và thi sĩ bắt đầu tập nói
 
chiếc đồng hồ vẫn mỗi ngày tích tắc
thơ tích tắc thơ
tích tắc tích tắc tích tắc
làm đầy bóng tối bằng tiếng reo lúc 6 giờ của mình
buổi sáng không vui không buồn
như định mệnh không cần ai lên dây cót
chỉ cánh tay
đang mỗi ngày đang teo dần lại
vì không còn lên dây
...
cót
két
cót két
cót két cót két...
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021