thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Kể trên đường về nhà | Cuộc đời lạnh lùng | Anh | Chờ đợi
 
 

Kể trên đường về nhà

 
1.
 
bởi những ngôi nhà không còn cửa nữa
tôi đập phá cơ thể mình, bởi yêu không còn thở nữa
tôi hoài nghi dâng hiến.
xin đừng khai quật lại
những biểu tượng đã gãy
[đã thuộc biểu tượng khác]
chúng cắn người
bằng nanh.
 
2.
 
xin đừng đến gần tôi
tôi đang trốn tránh
cuồng loạn đuổi theo tôi, còn bạn
ai đã giết bạn
có ai là kẻ thù tinh khiết không và thời gian?
 
3.
 
cũng đừng nhìn tôi
tôi mù
con ngươi tôi nhìn
vào nơi không có mắt
chẳng điều gì thuộc về
tôi bao giờ ra đi?
đừng tiếc!
đâu cũng đầy mắt
mắt bạn mù không?
 
4.
 
cứ ôm tôi.
tôi đang chạy
và sẽ trôi tuột
như một con nòng nọc
 
5.
 
có khi, tôi lại còn nhớ bạn thật nhiều
như một con người bị cự tuyệt
còn chính tôi, tôi chưa từng quen biết.
thôi! tôi lại sắp bước vào nhà mình.
 
 
 

Cuộc đời lạnh lùng

 
22:39
đầu người
cúi xuống đường biên
dùng mắt xoá nhoà.
 
*
 
bàn tay móc mắt chiều
trét khói vào sợ hãi
cào lời ru rừng xao thê thiết
cố mang linh hồn
thì sương rơi
 
*
 
trong kí ức
khi chiều nhập
anh - em
biến mất
 
*
 
qua đỉnh núi cao nhất.
nắng tuột dốc
 
*
 
sao chẳng là sao
người chẳng là người
đất bay khỏi dương gian
bầu trời mất hướng
vô tận đường về vô tận đường đi
mọi thứ chắc chắn
mọi thứ chênh vênh
 
sao chẳng là sao
người chẳng là người
người là sao? sao là người?
chúng ta vô tận
 
*
 
anh nói
chết có thể
hút cạn đói khát linh hồn
nhưng anh không đủ hơi thở
bên nó, người cuối cùng đưa tiễn
lỗ hổng hút sâu.
 
bắt đầu
khi bàn chân
mở mắt
anh ghim kiệt lực vào trống trải em
hoàng hôn bao giờ cũng nửa vời
nhưng anh cũng không níu đến
sự đói khát hoàn hảo.
 
buốt
nhìn núi lạnh lùng
chặt nửa mặt trời cho rễ tối lan
đất sáng mù
bóng những người trước dẫn đi.
cái chết những người khác đuổi theo
 
đi tiếp sự lùi dần
vũ trụ xăm lăng bất lực.
 
 
 

Anh

 
nơi anh đến
thế giới lùi dần
vào sự thay thế.
em đốt sự lãng mạn cuối cùng
bằng hơi lá phơi khô
 
thay từ từ muôn vàn tấm hình chắp nối
cuộc đời vượt cạn
còn một chút nước trên sa mạc
rồi nó sẽ chết
 
chúng ta
tạo ảo ảnh bằng tiếng kêu, bằng mùi, bằng vị, bằng xúc giác
không có hình ảnh nào
từ tầng trệt của một tấm gương
em lừa dối vô vàn khúc xạ sau.
 
anh đã mệt nhoài trong cùng quẫn em
em cũng mệt nhoài với nó
mọi thứ không bao giờ còn lặp lại
trí tượng tượng thì thay nhau
giết chết nó
đến cùng
 
khi anh ra đi.
khuôn mặt người lần lượt thay tên.
nhưng lúc nào anh cũng có đó.
 
 
 

Chờ đợi

 
1.
 
tôi rước thời gian về, bằng mọc
nhiều đầu
nhiều mắt, tay, chân, nhiều da, thịt
bữa ăn ít khách
chúng tôi tha hồ ăn nhau
 
2.
 
tôi mọc ngày càng nhiều bạc tình
càng nhiều bất nhẫn chua cay
hôi thối mình
tôi dụ dỗ
phù sa lở loét
 
3.
 
tôi mọc quái dị
tôi hả lạc ngôn
họng tôi khát
tôi xé thịt người
tôi ăn thịt mình
buổi chiều rên
sinh linh không khóc.
người thêm tanh.
 
người đi nhanh
bóng chiều um lớn
người chạy vang.
 
4.
 
người hé cánh bay đi
chân tôi thành đất cát
loài không sa mạc
cõi tàn phai thèm nước thèm người
làm phù sa
 
nghe tiếng
trước và sau vô thẳm
quê hương hoảng loạn
 
5.
 
tôi sẽ mọc tôi
đâm rễ nhanh hơn
ngốn dưỡng chất nhầy nhụa
tôi phân thân
tôi nảy nở
cõi này của tôi.
 
tôi tiêu huỷ tôi lớn
khi con thú đến
tôi sẽ thoát ra ngoài.
 
24/07/2010
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021