thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tuyên ngôn tình yêu
 
Ở trong tranh sáng-tối miết, cuối
Cùng cũng đến phục sinh, gã đứng
Ra dõng dạc ngôn rằng: từ rày
Đối với tao luôn luôn phải là
 
Thơ tình... tao sẽ đứng hẳn vào
Dòng thơ tình, bởi có tình vì
Tình người yêu mới đêm đêm mở
Lòng đặt tao ngồi, chỗ ướt át,
 
Thực chứa chan tình cảm đoạn hát
Độc tình khúc da vàng, tuyển tập
Nhạc trịnh, ngâm tuyền thơ ý tứ
Gái trai yêu đương tới bến mà
 
Về cơ bản, chỉ người sống bằng
Tình cảm, chết cùng với tình nghĩa
Mới có thể đêm đêm mơ mòng;
Thế nên, đây! nhân ngày phục sinh
 
Tao bắt đầu nói chuyện ái tình,
Thay vì cứ hot-dog nọ nay,
Giờ trở đi tao, người yêu ăn
Khoai luộc trừ bữa, nhằm hun đúc
 
Tình cảm sẵn có, qua đó sẽ
Nẩy nở thêm [các cái] lương duyên
Mới, nên nhớ, quê hương là nồi
Lang luộc; bấy giờ, chung quanh nhiễu
 
Nhương lắm, tranh sáng-tối mà lỵ;
Phần gã, khi tuyên bố đứng hẳn
Vô dòng thơ tình, lũ chữ có
Sẵn trong mồm nhốn nháo cả lên,
 
Còn văn cảnh ở những khoảng trống
Trên đầu phát trắng bệt, nhưng, thực
Điềm đạm vác cày qua núi, rồi
Với tấc lòng hết sức tình tứ
 
Gã nghĩ, không thể hát mãi “Này
Người tình nhỏ nếu em là chim
Thì tôi đem bỏ chim nuôi vào
Lồng...”* nữa, bởi nghe dã man quá,
 
Man nương.
 
 
---------------
* Tân nhạc.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021