|
cảnh giới | l(nh)ời
|
|
cảnh giới chắn. đùng một liếp cửa
ho
gió không qua lọt
nên lò cháy khan
thưa-em-mùa-rất-hung-tàn
trời mưa đội nắng
mùa màng đụt mây
luồn nhau đi trụi hàng cây
cái thân bãi nại
án
đày
vô luân
bữa trần gian quên bận quần
nghe chân lạnh cẳng
đầu sân
cuối nhà
l(nh)ời ậm ừ (1) lúc
ậm
à
ô hay nói nhẹ
sao nhà lại bay
cái tâm xiêu đổ trong ngày
có ai nhặt được
bàn tay mỏi nhừ
thao tác nộ cuồng riêng tư
vốn liếng khánh kiệt
ngục tù loay hoay
ậm ừ ậm à lúc này
qua cầu lạnh gió
mới hay chiều
tàn
17 dec 2016
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Hoàng Xuân Sơn đã đăng trên Tiền Vệ
|