|
Không gian — Hai người đọc sách chung
|
|
Mưa rơi, nhẹ, êm. Tiếng mưa thưa. Có lúc rì rào như một quá khứ. Có giọt như dửng dưng. Căn phòng nhỏ đó, trong hơi ẩm, oi nồng, trong mưa hạ. Chiếc giường gỗ. Tủ sách, kệ sách cũng bằng gỗ — Mình không thích kiểu kê này. Sẽ phải tìm một kệ sách nữa đặt ở đây, ngay phía trên đầu giường. Ừ! Và tới khi tối trời, sẽ buông rèm. Cửa sổ vẫn mở cho hơi mát lan vào trong. Ánh đèn điện vàng dịu. Mình sẽ nằm yên lặng. Mỗi người một cuốn sách. Khẽ khàng, không mấy khi cử động. Bạn nằm gối lên chiếc gối cao, thư thả, đôi khi buông nhẹ cuốn sách, nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong ngày. Mình khẽ nghiêng vào bạn, giữa chừng một chương sách, tinh nghịch chạm gót chân. Mình là gì? Không là gì cả. Căn phòng vắng lặng. Những người hàng xóm tò mò ngỡ mình là một cặp, tế nhị giữ tiếng chân đi. Những cánh cửa vẫn mở rộng, và trời tối dần, đôi khi nghe tiếng sột soạt của giấy, tiếng của đôi mắt tìm đôi mắt kia để an tâm về một sự hiện hữu, tiếng của khoé miệng khẽ mỉm cười khi đọc được một điều hay. Những âm thanh đó, chỉ có thể được dội lại bằng mắt, nghe lại bằng mắt. Của hai người cùng đọc sách chung.
---------------
Bấm vào đây để đọc tất cả những tác phẩm của Ngọc Bảo An đã đăng trên Tiền Vệ
|