thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chỉ là một ví dụ | Hoàng Lan | Thả rời em
 
 

Chỉ là một ví dụ

 
Thả nổi là một hành động có tính chu trình
Nếu anh có thể điều chỉnh cách nằm để khỏi phí sức
Có nhiều kẻ đã lênh đênh qua nhiều thế hệ, thời gian, lãng quên bằng điều đó
Nhưng cũng có nhiều kẻ đã lênh đênh đến tận sự quên mình
Ai biết
Rồi có kẻ sinh ra lại lênh đênh
Có nhiều kẻ nằm úp lại và ngạt thở
Đó có thể là sự cống hiến
Ai biết
Có nhiều kẻ lênh đênh quá nhanh
Ở một thời gian quá nhanh
Một thế giới quá nhanh
Thành sự kinh khiếp
Khi có một ai đó từ thế hệ, nòi giống, tư tưởng khác nhận ra
 
Có thể
Anh có nhiều vây cá vây quanh
Vài con cá mập làm anh hoảng hốt
Nó là đánh đổi
Sự lênh đênh bao gồm một điều khác
Trước khi anh có thể làm gì
 
Có nhiều cách khác để trốn đi
Có kẻ đứng dậy và nhận ra đó cũng chỉ là mặt đất
Có kẻ trôi cho đến mắc cạn
Có kẻ trôi là để tìm về
Biển cả
Nhắm mắt có thể nghe đến
 
Trước khi mất anh có nhận ra
Nó là con sông hay mặt đất?
 
 
 

Hoàng Lan

 
Thì đã sao?
Tôi treo mình trên cây và đặt một cái thòng lọng bên cạnh
Để nhìn những con mắt dội ngược vào
Thì đã sao?
Tôi rị mọ với những con số trong vành muỗng café khuấy đi dần hợm hĩnh
Cái nhếch miệng cười bất cần và vài ung dung mặc kệ sám hối
Có vài kẻ ghi chép lại tôi bằng một cây bút không đầu
Tại một buổi gặp mặt tôi không đánh dấu
Tôi, tạp chủng tôi, vớ vẩn tôi, ngớ ngẩn tôi, tiểu tiết tôi
Và một bức tranh quá lớn xa lạ
Thì đã sao?
Tôi có tuổi trẻ, tôi có thể thử những trò chơi chết người
Nghe thứ nhạc vớ vẩn hầm bà lằng giai điệu
Lãng phí nồi lẩu quá khứ, tương lai, hiện tại
Tôi chẳng phải là tôi sao?
Khi tôi có thể làm trong ánh sáng và bóng tối
Trong ngày và đêm
Không tiếc
 
Xa cha mẹ từ khi đẻ
Có thể bằng cách nào đó họ vẫn ở bên tôi
Ru những bản kinh cầu mà Chúa đã bỏ
Hay khóc về những sa ngã — tôi trong vòng tay một người đàn ông
Có thể ngược thời gian tôi rất nhiều — tôi vẫn chưa sinh ra
 
Thì đã sao
Kẻ người, cuộc sống?
Ngã ngập trong đống buồn  tuổi trẻ tôi
Rát như nắng Phan Rang
Thốc như gió Phan Rang
Một kinh thành giãy lửa
1471 chia phôi độc tồn trôi theo lịch sử
Tôi có thể sờ và cắn nát mọi thứ
Như tưởng thưởng mọi mùi hương.
 
Tôi đã đi như lật từng miền cổ tích
Đôi chân chà giang cà tung sỏi nung và hai bàn tay thô ráp rị vào đức tin
Cõng những chối bỏ oằn vai
Như thức mà vẫn mê
Mê và thức
Tôi đã sao?
 
Tôi vẫn ở trong tuổi trẻ
Như thời gian đã trôi qua rất lâu
Tôi ngụp chơi trong đó
 
 
 

Thả rời em

                                      Tặng Ki & T.
 
 
Em có thể khiêu vũ với những vì tinh tú
Nơi em ngắm ánh mắt của thượng đế và sự thuần khiết của lòng tin
Nơi em thấy những dáng người với điệu vũ hoàn thiện
Có thể lúc ấy anh chưa hiện diện để chia phôi
 
Em có thể bước qua rất nhiều phép tắc
Xé bỏ những bộ quần áo rườm rà
Em có thể cười khinh bỉ, ngạo mạn
Anh luôn ủng hộ em
Như ủng hộ một tình yêu sẽ đến
Em có thể khinh bỉ trước âm mưu
Trò tuồng nhí nhố
 
Anh chưa thấy em
Như thấy người con gái anh yêu, như chưa thấy thượng đế và ái ân toàn bích
Như chưa say đến quên mất mình
Anh đã luôn tỉnh táo
Để nhìn thấy em, mỉm cười, ủng hộ em
Nhưng anh bật khóc
Đó là sự dối gian tột cùng
Cô độc tuyệt đối
 
Mọi ước muốn hàng mã
Anh vẽ lên, đốt, anh ngắm lại thân thể anh
Như có thể chạm từng đường nét em
Anh rờ như tái tạo
Anh có thể thèm mùi máu em không?
Khi anh cắn vào chính mình — những hố hang quá khứ
Không gì có thể treo cổ
Ngoài kia thời gian cuốn mọi thứ theo
Những anh gì anh chết/hết.
 
Em cũng có một lớp áo như thế
Em luôn khiêu vũ
Và anh thả rời em
Như thả rời thời gian vô tận
 
Em có thể đi như anh và nhảy múa
Những vũ điệu em chưa thấy bao giờ.
 
(21/03/2010)
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021