thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
 
Níu người xa lại gần,
Đẩy người gần ra xa,
Nó xóa không gian và thời gian.
Thậm chí nó còn xóa cái phòng
Nơi bạn đang ngồi để cưỡi nó.
 
Vào nó, tôi luôn bồn chồn, ngứa ngáy.
Chẳng yên thân, tôi nhấp nhổm liên hồi.
Thỉnh thoảng tôi còn phải tụt quần, nhăn mặt,
Nhíu mày, rồi lại kéo quần lên, chỉ vì nó.
 
Nó là một dạng vượt biên đùa.
Nó là một dạng hồi hương đùa.
(Tôi suýt viết, “Nó còn là một dạng đụ đùa,”
Nhưng thấy tục quá nên không viết.)
Nó biến tất cả thành nhà văn,
Kể cả những kẻ gần như mù chữ
Và các hội viên Hội Nhà Văn.
 
Xưa, trước khi nó hiện ra, một người
Ở trong rừng là một người ở trong rừng,
Và một người ở một nước độc tài
Là một người ở một nước độc tài,
Nhưng nay, nhờ nó, hai người này
Có thể đùa với nhau cả ngày.
 
Họ có thể tạm quên rừng và độc tài.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021