thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đọc Chú Đại Bi [II-IX]
 
 
II
 
Những màu sắc nào đến tìm hoa?
Màu biết reo cười, màu biết an ủi
Khi màn đêm xoá nhoà mọi vật
Người chỉ còn chạm vào ta
Theo cách
Một tiếng chuông đứng lại trong tim
 
Tự bao giờ
Hận thù thấm vào ta
Theo cách
Mực nhỏ xuống giấy trắng
Của tàn sát dối lừa tước đoạt?
Bất cứ tội ác nào cũng đóng vai cái tốt
 
Còn Người là ánh sao
Là hạt cát
Bị giẫm lên
Hạt cát
Còn run rẩy
Khi nước triều rút xuống
Bình thản trong ánh mặt trời
 
Cơn gió nhẹ thổi hết ngàn năm
Trong yên lặng
Vẻ đẹp là đoá hoa nở không ngừng suốt đêm đen
 
 
III
 
Hầu như không thể giữ lại
Ánh sáng của một chú đom đóm mùa hè
Ngay khi bạn còn dò dẫm trên thảm cỏ
Tự hỏi, đom đóm từ đâu tới?
 
Thì ánh sáng
Đã vượt qua muôn vàn khoảng cách
Nhiều cánh rừng và đêm đen
Tới rọi sáng cho đầm nước
Cùng ánh trăng thu...
 
 
IV
 
Giữa cỏ xanh
Một chú thỏ nâu tới ngồi
Đôi mắt trong
 
Không cần biết
Chiều đang xuống
Bầy chó dữ
Bị nhốt quanh đây
Trên ban-công
Lũ bé con rình thỏ
 
Rồi bóng chiều tan biến
Bầy chó theo chủ chạy xa tít cánh đồng
Lũ trẻ ngủ say
 
Trong hồn tôi xanh
Một chú thỏ nâu tới ngồi
 
 
V
 
Khi chàng ôm em trong đôi tay
Em quên mọi sự
Tan chảy thành mật nóng bỏng
 
Giường nệm ban mai
Của em
Nơi chàng tới
Cùng lòng kiêu hãnh
Để nộp mình và quy phục
 
Không ngại ngần
Phô bày thân thể em
Nơi chàng có thể đọc tất cả sự tinh tuý
Của trí tuệ và con tim
Cùng khao khát toàn thiện
Của nghệ thuật
 
Người yêu dấu
Không bao giờ bỏ lại chàng
Trong khổ đau
 
 
VI
 
Trong khi chúng ta được ăn no
Và tuỳ ý chọn món mình thích
Thì nhiều người chết đói
 
Phần ăn ta dành lại
Trong dĩa
Kho thực phẩm
Hay sổ lương
Không bao giờ tới được
Bàn tay đã chết
Của họ
Chuyến xe chở bông băng, thuốc sốt rét... và các nhân viên y tế
Trúng bom lật giữa đường
 
Tôi thường tự hỏi
Ngoài bất công, tăm tối và đớn hèn
Điều vô hình nào
Đang ngăn cách chúng ta?
 
 
VII
 
Người ăn mày ở góc chợ
Chính là Thượng đế
 
Người cũng mất cả cửa nhà sau một trận cháy rừng
Lại nhọc nhằn gây dựng
Và dám bỏ lại tất thảy cơ nghiệp mồ hôi
Cho một trò vui hay một nỗi ân hận
 
Người cũng tới cánh rừng nọ và bị bắt
Bị đánh vào khuỷu chân và bị ép cầm súng
Bắn vào những người không quen biết
 
Lặnh lẽ bỏ trốn trong đêm từ bên
Dưới những xác người lạnh cóng của cả hai bên
Giao chiến với cánh tay phải bị thương
Người được cho một bình nước trong
Nhưng không được giấu trong nhà
 
Lão ăn mày què tay ở góc chợ
Ngay cả tiếng sấm trong cơn mưa dông
Cũng không thể làm kinh động giấc say của lão
 
Không cầu xin lòng thương hại
Bỏ lại tất thảy phía sau
Người chính là Thượng đế...
 
 
VIII
 
Những bước chân đưa ta tới
Đại mạc xa thẳm
Từng là làng quê xanh mát
 
Thành phố chìm dưới đáy đại dương
Nhô lên rực rỡ trong ánh chiều tà
 
Bờ biển ta chưa bao giờ nghe tên
Tàn lá cọ che mát ta một ngàn năm trước
 
Thị trấn đạn pháo đã san bằng
Đoàn người bị trói giải đi
Từng có cha mẹ ta trong đó
 
Máu người dân vô tội
Thấm sang thảm đỏ bên kia bán cầu
 
Nên xin đừng ngạc nhiên
Nếu lúc nào đó thấy bạn
Là người lính bỏ mũ ngồi nghỉ
Dưới tàn cây
Trên con đường trở về là chính mình
 
Nên xin đừng ngạc nhiên
Ở một nơi nào đó
Mặt trời sưởi ấm nệm cỏ tranh
Những con sóng lạc bỗng xô tới bờ
Trang sách được đọc lên
Bằng những ngữ âm xa lạ
Nhưng nói về tình yêu
Đó là nơi bạn gọi
Là “Nhà”
 
 
IX
 
Tôi muốn hỏi Định mệnh
Bao giờ ngưng tàn khốc?
Đám mây băng quét ngang vũ trụ
Không thể là nguyên do
Những giấy báo tử từ mặt trận
 
Tôi muốn hỏi Tự do?
Hãy nhìn đường bay của chim ưng
Vượt khỏi mọi đỉnh núi
Khắc dấu xuống vực biển
Đoá sen nở giữa hồ
Khiến tim ta ngừng đập
Tiếng sóng trầm buồn
Báo hiệu
Những bộ óc biết cảm nghĩ tự hủy
 
Không ai có thể mang đến
Không gì có quyền lấy đi
Tự do
Là phiến đá đè nặng tim ta
Là muối mặn
Nâng ta lên
Trong lòng biển
Như hài nhi tái sinh
Quán Thế Âm
Tiếng khóc hiền hoà
 
Lạc lõng
Con thuyền Ánh sáng
Giữa bể Bất định
 
 
_________________________

[1]Loạt bài thơ Đọc chú Đại Bi [I đến IX] là cách “diễn ngôn” của cá nhân tác giả về Chú Đại Bi, không áp đặt cho các trường hợp khác.

 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021