|
thơ trên đường
|
|
cơn rồ đến mức nào
rồi
cũng nguôi
đi nhặt được khung hình
cũ
bên trong trưng ảnh hồ chí minh
kéo về
trong lúc đánh bóng lại
thì phát hiện ra tay chủ
khung hình cũ
bên trong trưng ảnh hồ chí minh
tên là jackson
khung ảnh do một hiệu
chuyên làm khung
ở east bay
berkeley đóng
những chi tiết ấy
được ghi cẩn thận phía sau
khung hình cũ
góc trái
mỗi ngày lạ
tôi đều tươi tĩnh
năm phút
đứng ngắm nghía các dòng chữ viết
phía sau khung hình cũ
trong đầu nghĩ mỗi điều
“treo lên
hay mang vất đi?”
với điều nghĩ như vậy
mỗi bữa trầm tĩnh hẳn
ăn cơm biết ăn tới đâu
thì dừng
không cần phải đợi ai nhắc
một hôm
quyết định không treo lên
cũng không mang vất nữa
tôi đập nát khung hình
cũ
bên trong trưng ảnh hồ chí minh
nhìn những mảnh kiếng
vỡ vụn
bốn thanh gỗ sút
gẫy
quái
vẻ mặt không lộ buồn
hoặc vui
thẳng đuột
duy chỉ có chiếc mồm
há to
như miệng động
xin lỗi
ai nhìn cũng đều quay đi
...
20/8/2014
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Vương Ngọc Minh đã đăng trên Tiền Vệ
|