thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cốc kem trong buổi sáng nóng bức
 
Những mảnh nắng vỡ kết thành một cái cốc
dựng lại cảnh di tản của cốc kem Sài Gòn trong một ngày tháng tư
dưới đáy cốc trái nho tím bầm lại hát
như thể có một người tên là Tự Do vừa trở lại.
 
“Tôi có thể mời ông ăn thêm nữa không?”
“Cám ơn. Tôi chỉ có thể ăn thêm một cốc kem cách nay hơn ba mươi năm.”
“Tôi sẽ nói với mẹ tôi đã mời ông ăn kem đến hết sạch tiền.”
“Bà ấy tin sao!”
“Mẹ tôi phải tin khi tôi nói tên ông.”
 
Và mặt trời Sài Gòn không bao giờ rời khỏi đỉnh tháp nhà thờ Đức Bà
và dưới đáy mỗi cái nhìn nóng bức
lại đầy lên một thứ kem được quậy bằng hỗn hợp những thứ cả tin
và trong đầu của một cơ thể bị bón
Tự Do lại cầm tay một đứa bé bước vào quán kem
cả hai cùng tan chảy chèm nhẹp.
 
Xa hơn bịch trà đá, hộp cơm ở góc phố
thứ kem mát rượi nói trong miệng của người đang bức rức chạy tìm giữa thực và mơ từng ngụm kem ngon lành nói mãi về nơi sẽ về
mở lại hy vọng một ngày Sài Gòn chứa đựng tất cả bình minh
mở lại nụ cười của những người chọn hy vọng làm thực phẩm.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021