|
phẫu tích
|
|
Không trống. Không guitare. Hai kèn.
Thả nhẹ những giọt trầm gọi bình minh buổi sớm.
Phiêu linh mộng du.
Phức hợp nội tâm.
Buồn ngủ và thực sự đã ngủ lơ mơ cho đến khi choàng tỉnh vì sức ép.
Hơi nóng. Hơi ngạt. Một trầm. Một bay bổng. Hỗn hợp phức cảm.
Phả phì phì nhức nhối.
Mệt mỏi giấu kín nỗi mê đắm.
Ghìm nhau sát sườn, gàn gở.
Những bong bóng khàn ộc ra khỏi cổ gầm gừ khoái loạn.
Điên. Sướng. Dại. Ngây.
Tồng tộc. Ồng ộc. Mâu thuẫn và hỗn hợp.
Những hàng phím vàng oé như đạn bắn phọt ra từng nốt âm.
Pàng pàng tâm linh.
Oït ẹt lợn kêu.
Mệt mỏi thở. Thở gần chết.
Từng lớp cảm xúc sủi bong bóng vỡ trắng hồn.
Kinh cầu nguyện trong âm vực sống hẹp.
Đứng để hết thở.
Ngồi để kìm giữ hơi thở.
Dẫm đạp tự do. Chập vào nhau chặt chẽ.
Thay ống píp tăng hiệu quả của lưỡi gà.
Sướng! Sướng như chết!
Sướng để chết!
Ma quái trong phối ngẫu. Không định trước. Và hoàn toàn tình cờ.
Động tác phong nhã. Đứt đẹp. Điếm loạn.
Chọc tiết.
Thỉnh thoảng loé lên chói chang. Đau đớn.
Ngày đã vàng. Mùa đã tàn. Người còn lang thang.
Thỉnh thoảng ngột hoắc lên trong cổ. Lại tiếng phọt phẹt. Phọt phẹt.
Cảm xúc loạn xà ngầu. Chối bỏ. Xua đuổi.
Tìm một cái gì đó thì đã có ngay cái trống rỗng.
Không còn thể nghiệm nào nữa…
Sàigòn, 12.2003.
|