|
Bài thơ tháng mười một
|
|
tháng mười một
nắng điểm tím mái đầu thành phố
ta đi và ta ngủ
trong không gian của một bức tranh
buổi trưa mưa chủ nhật im lìm
xác pháo tím trên lề đường ấp mặt
im
cũng buổi trưa
bên sông ta nằm ngủ
chiếc ghế đá công viên tỉnh nhỏ
trong mây xa không nghe ra nắng tím rớt trên mình
ngồi dậy
trời lặng thinh
nước lặng thinh
con ve của mùa hè xưa cất tiếng
đi lên
tự lòng đất
chất ngất
mùi hương giương bạch tuộc cánh tay
em vẫn còn đây
em vẫn có đây
em bền như đất
như những tháng mười một không thể nào mất
em có thật
ơn trời
11/05
(photo: Trần Đình Lương)
|