thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lên võ đài | Về những bài thơ ấy | Lời cầu nguyện
 
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
 
YULI DANIEL
(1925-1988)
 
 
 

Lên võ đài

 
Tôi bước lên võ đài như một tay đấu tài tử,
Phó thác cho cái may cái rủi, không cầu
Thượng đế chẳng xin con người giúp bào chữa,
Trận đấu đã bắt đầu từ trước đó.
 
Đám đông là một vực thẳm dông bão,
Đôi găng tay giống như chất nổ.
Cú đấm tung ra nghiến nát tôi, xé tôi tan từng mảnh,
Sợi dây giờ đây đang thiêu sống cái lưng tôi.
 
Các tay trọng tài nhìn không chút xao xuyến
Giống như một tâm hồn trần trụi đang thở,
Như khi anh chàng vô địch bước tới
Không vội vã, về phía cái thể chất trần trụi của tôi.
 
Đúng là một vị Thần! Những động tác hắn đơn thuần,
Như những chứng từ hiển nhiên, không chút cường điệu
Và đôi găng tay đen của hắn đấm những cú chắc nịch
Như những dấu chấm cuối câu.
 
Tôi không cách nào thoát nổi tai hoạ này,
Tránh đi đâu chiếc roi da cũng tìm thấy chẳng tha;
Chiếc khăn trắng hèn nhát
Sẽ không ai ném lên võ đài để giúp tôi thoát nạn.
 
Bây giờ tôi đang chờ bị trừng phạt
Về sự táo bạo và ngu ngốc của mình.
Được thôi, cứ nhào vô! Hãy để cho cú đấm đo ván
Tính sổ toàn bộ các hiệp đấu.
 
Tôi sẽ chấp nhận bị đè bẹp,
Sẽ cắn răng chịu đựng trước mỗi cú đánh tạt ngang.
Tôi bước lên võ đài là để chiến đấu
chứ nào có phải để chiến thắng.
 
                                          16 tháng Giêng 1966
 
 

Về những bài thơ ấy

 
Thơ của ta như những ngày ảm đạm mây mù
Ngày không nắng ấm.
Thực ra chẳng phải ta đã viết ra những bài thơ ấy.
Hay đúng là ta?
 
Chìm trong nỗi buồn bên cạnh những cánh cửa khoá kín,
Giữa những vách ngăn sơn xanh.
Giọng đam mê nồng nàn ây chẳng đáng đưa ta vào các trại giam,
Hay đúng là chính nó?
 
Chúng không sao thoát khỏi, không sao lẩn trốn
Cuộc sống khổ đau này.
Lyoshka Pugachyov[*] sẽ không đem chúng ra ca.
Hay đúng ra chàng sẽ cất tiếng hát?
 
Chúng sẽ không bao giờ đập vỡ vòng sắt kia, sẽ không bao giờ nghiến nát nó,
Chúng sẽ bị xoá sạch.
Không người bạn thân yêu nào sẽ đem nó ra đọc.
Hay đúng ra sẽ có người đem ra đọc?
 
Đêm đến chúng sẽ không bao giờ buộc kẻ thù của ta
Nghiến răng.
Cũng sẽ không bao giờ làm chết lặng nổi lũ đểu cáng nọ.
Hay đúng ra chúng có thể làm được?
 
                                          17 tháng Hai 1966
 
 

Lời cầu nguyện

 
Tôi cảm thấy một nỗi sợ âm ỉ
Tôi còn mặc cả với cả Thượng đế
Tôi hứa với người tôi sẽ rất ngoan ngoãn
Và tôi thì thầm với người: “Xin hãy giúp đỡ con.”
 
      Tôi sẽ uống rượu ít, và sẽ không phạm tội gì ghê gớm,
      Sẽ ăn nằm với chỉ một cô bạn gái duy nhất.
      “Nhưng, Thượng đế ơi, xin người để xa con chút rượu cặn kia
      Và cho con được ẩn mình sau thân thể người.
 
Xin người hãy gõ vào những ô cửa như một ngọn gió nam,
Hãy cho con xin tấm chắn vô hình của người,
Xin hãy bảo vệ con.” Nhưng cả Thượng đế cũng thế,
Bạn nghĩ coi! Người lại quá rành sáu câu.
 
      Người nhớ vanh vách nhớ từng chi tiết
      Cuộc đời chẳng ra gì chẳng đáng một đồng xu của tôi
      Và tôi nghe tiếng người vang to như sấm: “Đồ vô lại kia,
      Mi chớ có hoài công nhắc đến tên ta.”
 
Người biết rõ hơn cả ngài biện lý
Những hứa hẹn và những hành động của tôi
Chẳng thể ăn khớp với cuộc sống của tôi,
Chẳng có gì rửa sạch được vết đen của đời tôi.
 
                                          30 tháng Mười hai 1965.
 
_________________________

[*]Lyoshka Pugachyov là một ca sĩ Nga nổi tiếng với ca từ là những bài thơ, hát có đệm đàn guitar.

 
 
--------------------------
“Lên võ đài” và “Lời cầu nguyện“ dịch từ bản tiếng Pháp “Sur le ring” và “Prière...“ của Édith Scherrer trong Iouli Daniel, Poèmes de prison [Tiouremnyé Stikhi], (Paris: Gallimard, 1973). “Về những bài thơ ấy” dịch từ bản tiếng Anh “About these poems” của David Burg và Arthur Boyars trong Yuli Daniel, Prison Poems [Tiouremnyé Stikhi] (Chicago: J. Philip O’Hara, Inc., 1972).
 
 
-----------------------------------------------------------------------
Những tác phẩm của Yuli Daniel đã đăng trên Tiền Vệ:
 
Bản án  (thơ) 
Anh sẽ không được nghĩ những ý nghĩ của riêng anh / Không được nhớ nhà, không được bác bỏ khẩu phần đã định / Anh là một thấu kính, một tờ giấy trống không / Anh được quăng xuống dòng nước này như cái lưới... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
Xin ai nấy nhớ đến ta. Mỗi bạn ta sẽ dành một dòng thơ. / Hãy yên tâm: đến Giêng này ta sẽ thanh toán xong mọi thứ / Không thủ đoạn, không than van cũng chẳng xin tha thứ. / Ta đã đến tuổi chín chắn: phải trả nợ thôi... | ... Vâng, thơ nói về tình yêu, cho dù vẫn có lỗ khoá / Con mắt kia, ngày đêm, mở to trước cửa. / Vâng, thơ nói về tình yêu và lòng ghen / Khi ta đi tìm, khi ta có được, và cả khi ta lại mất... | Thật là vui biết được rằng ta từng coi nhẹ, / Từng bất cần bao nhiêu thứ hệ trọng trên đời... | Ôi xứ sở của ta, xin nói với ta một lời, một lời thôi. / Trái tim ta vẫn thuần khiết trước mi. Vậy thì / lời vu vạ có cần phải trâng tráo và vĩnh viễn / chia cách ta với mi như thế?... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021