thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hiện tại [1 & 2]
 
 

Hiện tại [1]

 
Đây là lúc chúng ta
Đặt cái kết cho ngôn từ, sự tưởng tượng
Không còn từ cơ thể, thực vật hay ngôn ngữ
Giờ nó có thể phó thác hoàn toàn
Cho hiện tại
 
Nếu chúng ta không có nó
Nghĩa là chúng ta chẳng có nó nếu
Chúng ta tưởng tượng
Nghĩa là chúng ta tưởng tượng
Sự lừa dối trong ngôn ngữ
Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào
 
Đây là từ của hiện tại; ngôn ngữ
Trống không lúc này không còn gì kể — chẳng có câu chuyện nào, tiếng nói
Kết thúc ngay khi suy nghĩ xuất hiện
Chúng ta tự hỏi vì sao chúng ta có thể để mình là điều đó
 
Trống rỗng từ hư không, không gì được biết, nói lên, chẳng gì tồn tại.
 
 

Hiện tại [2]

 
Chúng ta có thể đã viết những thứ tốt đẹp hơn
Mọi thứ đều thay đổi, cảm xúc chất chứa, hàng ngày, chúng ta tưởng tượng
Với bất kỳ cái gì, phong phú nhất
Một thành phố rộng lớn, tồi tàn, những con người đông đúc, nghèo khổ
Đây là những năm thập niên mới, chẳng ai sống ở đất nước này, ngoài chúng ta
Và chúng ta có thể tưởng tượng về sự sống tốt
Đẹp hơn, tự do trên mọi đỉnh đồi, gió hay sự thay đổi
 
Nhưng chúng ta đang ở đáy, với những thứ rác thải bị vứt bỏ
Ngôn ngữ là một sọt rác khổng lồ, tiêu huỷ dần chính nó, với những hợp
Chất không thể ngửi nổi, thấm vào mọi nấm mồ
Và chúng ta có thể ca hát, vì chúng ta có thể kết nối bất kỳ điều gì để sống
 
Chúng ta có thể ca hát, ca hát lớn hơn cái đỉnh vinh quang của chúng ta, xuyên qua những khu rừng chết
Những biển đỏ, những đồi trọc, những sự bán đứng
Chúng ta có thể hát trên tiếng khóc và nổi loạn trên điên khùng
Chúng ta có thể bắn vào nhau, điên cuồng hay tự vẫn
Dưới những cây cầu là những xác tay, đầu hay cơ thể
Đã trương phình, tái ngắt
 
Chúng ta có thể hát lên, ngôn từ là lúc này, để
Ca ngợi chiến thắng, những huy chương của chiến bại
Cơ thể của một tù binh được sống sót
 
Nhưng lúc này, khi ngồi trong bóng đêm, tôi tự nghĩ
Sao chúng ta không thể im lặng và giết chết hết tất cả
Lúc này, hai giờ đêm, chẳng có con người nào điên nữa
Đi ngoài đường là xe và những đám ma
Và chúng ta cứ tiếp tục lấp đất dần lên người để sống
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021