thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
dưới trời sao
 
chúng ta chia sẻ điều gì?
những vì sao mọc sớm một buổi tối mùa đông gió thông thốc trên tầng cao
không ai nhìn
những vì sao mọc trong đêm, lấp lánh, và lặn trước trời sáng
không ai nhìn
vì không ai nhìn lên
 
anh nói nhiều, những điều không mới
chỉ làm thêm sáng tỏ một điều tôi hằng chối cãi
rằng, anh có thể gọi tên tất cả những chòm sao
trên bản đồ thiên văn mê cung rối rắm
nhưng chúng ta đang đứng dưới trời sao
anh không hề trông lên
 
anh nhắc đến Chúa Giê-su và tín lý mặc khải
mọi thiện ác đều là ý ngài
tất cả chúng ta đều tội lỗi
và sẽ chỉ được cứu rỗi nhờ đức tin
hoả ngục dành cho người ngoại đạo
thật đáng thương
chúng ta chẳng làm được gì cả
 
anh nhắc đến Phật Thích-ca
dạy chúng sinh lẽ vô thường
mọi thiện ác đều tuỳ duyên
tất cả chúng ta đều là phật sẽ thành
và niết bàn ngoài vòng luân hồi sinh tử
ở nơi tâm rỗng không
tuyệt diệt sở tri chướng
chúng ta làm gì cũng ở trong mê vọng
 
anh nói anh thật bé nhỏ, tất cả chúng ta
không thể làm được gì, không thể
anh nhắc đến những tuổi tên lừng lẫy
cũng chẳng làm được gì
giờ này đã chết đi hay đang sống âm thầm
thậm chí sống sợ sệt
lẫn những kẻ vô danh và bọn tầm thường
rải rác trên khắp thế giới canh chừng bọn khủng bố giả danh
 
gió vẫn thông thốc trên tầng cao bệnh viện
nghe vẳng tiếng thở than rất già rất yếu, như nhắc nhớ ý nghĩa thời gian
và trước trời sáng những vì sao mờ dần
tiếng người khóc gió đưa đi, rung động
rỉ rên đám lá cây trong vườn tối
còn bên tôi, anh co ro lạnh và ho
 
tôi muốn nói, nếu anh nhìn lên
anh sẽ thấy mỗi ngôi sao là một linh hồn
mỗi ngôi sao là một hy vọng
ngay cả ngôi sao băng vút nhanh biệt tăm
cũng bay theo một ước nguyện sẽ thành
và dù chúng ta đứng ở bất cứ đâu
nếu nhìn lên cũng thấy y hệt một trời sao
y hệt một trời sao, như nhau
 
chúng ta bất lực trước khổ đau
và chúng ta thấm đậm khổ đau, đã quá lâu
vì chúng ta là người lương thịện
chúng ta bé nhỏ, tầm thường, yếu hèn
chúng ta chẳng làm được gì cả
nhưng cũng như mấy vì sao lặng lẽ lấp lánh
trên trời đêm thông thốc gió mùa rét
nếu có mắt ai nhìn lên trong quẫn bách vô vọng
 
ấy là lúc con người tin không còn Phật Chúa
con người bơ vơ bé nhỏ trước những quyền lực vĩ đại của tự nhiên cũng như nhân tạo
và dưới trời sao con người trông lên
gặp gỡ những linh hồn sáng suốt lặng câm
những trái tim lương thiện nuôi giữ những ước mơ
tôi muốn nói, điều sẻ chia duy nhất đêm nay
là hãy sống đến tận cùng thao thức
cho dù không bao giờ thấy được ánh bình minh
dưới mặt trời không ai dám trông lên
 
16/01/05
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021