thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
thế rồi say, ngủ ở park
 
tuyền nói ngẫu hứng, cho đến
quá nửa đêm, bạn thử tưởng
tượng mình, họa sĩ z, hai
thằng, uống hết ba chai pi-
 
not noir phát nứng cặc, từ
studio họa sĩ z
về, nhớ, mình dừng giữa do-
lores park, trật quần đái
 
tồ tồ vô gốc cây palm,
ánh đèn đường hắt xuống soi
tỏ thân cây cọ to đến
độ khiến mình đồ là phải
 
bốn người vòng ôm mới xuể,
thế rồi cứ đứng ôm đồm
những kiếp người, kiếp cỏ mọn,
lan man như vậy, mình đánh
 
vòng, vòng gốc cây cọ, chợt
nghe ra tiếng của ai đó,
đương đọc một thơ, thế này:
 
i slept in the park in san francisco,
beneath the wet and dripping leaves,
where little police men cite me time and time again,
give me bus tickets out of town,
but i’m still around,
sleeping on the ground, in san francisco
above piss-soaked market street,
by the time i can save enough for rent in san francisco,
i will be age one hundred and fifty.
 
mình nhớ là cứ vòng, vòng
gốc cây cọ, một hồi, nằm
vật xuống, đầu gối lên gốc
cây palm, mình chả còn thiết
 
đất trời, trăng sao gì nữa,
cho tới sáng, nắng mai chan
hoà khắp mày mặt, ngồi dậy, bắt
gặp liền bài thơ ai đọc
 
tối qua ngay giữa mắt nhìn,
mà quái, mọi khi vẫn băng
ngang park, có bao giờ lẩn
thẩn đến kiếp người, kiếp cỏ
 
mọn này khác đâu, bạn thử
tưởng tượng, bài thơ mình nghe
ai đó đọc tối hôm qua
được khắc, sâu vô gốc cây
 
cọ, đúng chỗ mình nằm gối
đầu, tên tác giả: toni
hasbennet, theo tôi, như
vậy bài thơ đã đi giáp
 
nửa phần đời của nó, bởi
giọng đọc thơ tối hôm qua
nghe ra đích thị của tôi,
thế nên phần mình chả nghĩa
 
lý gì ở đời cả, mai,
có đi cho đến hết một
kiếp thơ hay không, lại
phải nói về những câu chuyện
 
đời khác, mối quan hệ v.
v...
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021