|
Ở tiệm bán đồ cổ | Đi đi
|
|
Mark Rothko, Untitled (1951)
Ở tiệm bán đồ cổ
tặng tnltâm
Đã nép một bên khung cửa mà chiều tà cũng phủ được một mảng lên mặt
[không cách chi né kịp].
... giở bức untitled của mark rothko vẽ năm 1951, ngó sững vào đấy.
ở giữa hai mảng màu vàng lợt và tím nhợt nhạt một đường trắng xiên xẹo băng ngang, tôi chực nhận ra mình
- trời ơi! cũ tàn bạo.
Đi đi Tôi nói với tay quản lý chợ trời đại ý giữa buổi chợ chiều thế này tìm một thứ cho ra tấm /
ra món thiệt khó
gã nhìn nhìn, cười hềnh hệch [trong khi từng tốp /
từng tốp người tiến về phía lối ra].
... giơ tay gã chỉ chỉ [tôi nhìn theo] gian bán sách
khung
tranh
ảnh cũ, nói vớt vát: biết đâu (!) chó ngáp phải ruồi.
tôi bỗng cảm thấy hết sức biết ơn gã vì thân tình hoặc vì ác ý thúc đẩy tôi tiến tới cuộc đời.
-------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Vương Ngọc Minh đã đăng trên Tiền Vệ
|