thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
cái chết. và chúng ta vẫn không ngừng chống đỡ...
 
cái chết của người thân
ám ảnh ta dai dẳng hơn ta tưởng
 
khi họ nằm một chỗ
khi họ bốc mùi bệnh tật
tinh thần họ rời đi trước
thân xác họ mòn hao từ từ
họ thở ậm ạch
thở oxy
thở máy
chết não
khi bị cắt gan trái
cắt gần hết gan phải
...
khi những thầy thuốc tuyên bố: “hết cách rồi!”
 
khi họ nhìn chúng ta với vẻ buồn rầu chấp nhận
giã từ những kẻ buồn đau ở lại
ta vẫn nghe nỗi oán hờn lẩn quẩn trong bầu khí thở
“tại sao là tôi mà không phải các người?”
 
ta vuốt mắt họ
xin hãy an lòng mang hình ảnh đời sống này để ra đi
ta gỡ tay họ. lén lút rửa trôi cảm giác bị lôi theo
ta đưa họ vào cái hộp bít bùng
ta vùi họ xuống đất
ta ném cạch một tiếng khô khốc
an tâm xem đó là hư vô đáp trả sẽ nhận họ về
họ chết rồi và chúng ta (nên mừng hay nên buồn?) vẫn sống tiếp
chúng ta bước lặng lẽ chân kẻ này giẫm lên dấu kẻ kia
con đường đất rời nghĩa địa
rồi chia nhau tản vào những ngôi nhà
đóng cửa.
 
chợt có đêm sâu nào thức giấc
ta nghe tiếng những kỉ niệm những đồ đạc của họ
gói ghém dắt dìu sờ soạng rời đi trong đêm
chúng ta so vai mình chẳng thấy nhẹ hơn
sự không-còn-hiện-hữu lại nặng nề thêm gánh nặng
 
chúng ta bật dậy ngồi hút thuốc trong bóng tối
như thể mình bị giam vào nỗi lo âu chờ đợi
bị giam vào đêm trắng
trước cuộc tang tóc lìa tan
 
*
 
chúng ta ngồi an ổn trong căn phòng dưới ánh đèn
bên những đoá hoa vàng
giở từng trang lịch sử
thử lẩm nhẩm thống kê
trại tập trung
trại đói
trại tị nạn
những cuộc thảm sát
diệt chủng
đánh bom khủng bố
nổ hạt nhân
hàng triệu người liều chết vượt biên
vượt biển
...
chúng ta cố gắng biến chúng thành sự kiện
đơn giản thành những con số
phủ cỏ xanh lên những cánh đồng mồ chôn tập thể
một ngọn cỏ xanh là một cuộc đời
đặt một vòng hoa lãng quên
để đất nhận về đống hỗn độn thịt xương
lòng biển vùi sâu muôn lời than khóc
máu khô nước mắt cũng khô
cỏ hoa tràn qua khuất lấp
dải khăn sô
cho tháng ngày chìm khuất
 
chúng ta loanh quanh chối bỏ trách nhiệm
họ không sống cùng thời
họ không cùng sắc tộc
không cùng lịch sử
không cùng tư tưởng
màu cờ sắc áo khác nhau
thà giết lầm hơn bỏ sót
...
 
chúng ta nếu là những con người còn lương tri
đừng phí công loanh quanh ngụy biện
chúng ta đã bị kết tội từ trang đầu tiên Quá Khứ:
“Ngươi đã làm gì? Tiếng máu em ngươi từ đất kêu thấu đến Ta. Bây giờ, ngươi bị chúc dữ trên phần đất đã mở miệng hút máu em ngươi do tay ngươi làm đổ ra.” [*]
phải, đừng chối cãi nữa,
chính là chúng ta! những kẻ không hề muốn Hoà Bình!
những kẻ quỳ mọp cúi đầu tránh đường khi Tội Ác đi qua
và suốt đời lặng im đồng loã
 
đêm đêm
những thập tự trên những nấm đất vô danh
mọc nhiều thêm nhiều thêm mọc tràn qua thành phố
chậm rãi đốt điếu thuốc cuối cùng cho đóm than nhỏ và lọn khói thắp vào vĩnh cửu
chúng ta trở mình và thành đám tro ập xuống
 
rồi gió như những linh hồn báo thù
kéo bật hất tung biển cây đang thất thần chạy trốn
gió ào ạt vươn bàn tay hung hãn điên cuồng
lần lượt tẩy xoá từng phần
từng
           phần
                     thế
                               giới...
...
 
20.02.2015
 
_________________________

[*]Kinh Thánh Cựu Ước (Sáng thế ký 4, 1-15. 25)

 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021